Học tiếng Hàn qua truyện cổ tích Hàn Quốc - Vừa học được cách hành văn và thông qua các câu truyện cổ tích sẽ hiểu thêm một phần nào đó về đất nước đó. Câu chuyên hôm nay "Con hổ đền ơn - 은혜 갚은 호랑이". Các bạn đọc 1 lần qua bản tiếng Hàn, kéo xuống bên dưới sẽ có bản dịch Hàn - Việt.
(Con hổ đền ơn - 은혜 갚은 호랑이) |
동화 제목: 은혜 갚은 호랑이
어느 마을에 늙은 의원이 살고 있었어요.
날이 저물어 손님이 찾아오지 않는 시간이 되었어요.
“이제 그만 쉬어야겠구나.”
의원이 막 자리에 누우려던 참이었어요.
방 밖에서 이상한 울음소리가 들렸어요.
“이게 무슨 소리지?”
의원은 살며시 문을 열였어요.
“아이구, 저건 호랑이가 아닌가!”
의원은 깜짝 놀라 얼른 문을 닫았어요.
아기 호랑이가 의원 집 마당에 와서 울고 있었던 거예요.
겁이 덜컥 난 의원은 문을 꼭 잠그고 웅크리고 있었어여.
아기호랑이는 작은 소리로 계솟 울어 댔어요.
의원은 궁금해서 조심스럽게 다시 문을 열었어요.
아기호랑이가 울면서 말했어요.
“도와 주세요, 우리 엄마가 아파요.”
의원은 망설이다가 아기호랑이가 불쌍해서 함께 산으로 올라갔어요.
아기호랑이는 의원을 엄마호랑이에게 더려갔어요.
엄아호랑이의 묵구멍에는 커다란 가시가 박혀 있어요.
의원은 겁이 났지만 손을 깊숙이 넣고 가시를 빼 주었어요.
“고맙습니다. 이 은혜는 잊지 않껬십니다.”
엄마호랑이와 아기호랑이가 인사를 했어요.
엄마호랑이는 의원을 등에 태원 집까지 데려다 주었어요.
다음 날 새벽었어요.
“쿵!”
의뭔 집 앞마당에 무언가 떨어지는 소리가 들렸어요.
깜짝 놀라 잠이 깬 의원은 살짝 밖을 내다보았어요. 그랬더니 커다란 멧돼지 한 마리가 마당에 놓여져 있는 게아니껬어요?
다음 날도, 그 다음 날도 마당에 산짐승이 한 마리씩 놓여 있었어요.
호랑이가 의원에게 가져다 준 것이었지요.
“짐승도 은혜를 잊지 않고 갚는구나.” 의원은 깊이 감동했어요.
Con hổ đền ơn - 은혜 갚은 호랑이
어느 마을에 늙은 의원이 살고 있었어요.
날이 저물어 손님이 찾아오지 않는 시간이 되었어요.
Ngày xưa tại một ngôi làng nọ có ông thầy thuốc già.
Một ngày kia, vào lúc sẩm tối, khi đã không còn bệnh nhân nào đến khám bệnh.
“이제 그만 쉬어야겠구나.”
의원이 막 자리에 누우려던 참이었어요.
방 밖에서 이상한 울음소리가 들렸어요.
“Ôi, bây giờ mới có thời gian rảnh để nghỉ ngơi.” Ông thở phào.
Nói xong ông đi vào nhà và nằm xuống nghỉ ngơi một lát.
Đột nhiên từ bên ngoài phòng, ông nghe thấy có một tiếng khóc ỉ ôi vọng vào.
“이게 무슨 소리지?”
“Cái đó là tiếng gì thế nhỉ?” Ông băn khoăn.
의원은 살며시 문을 열였어요.
Ông thầy thuốc rón rén hé mở cửa nhìn ra ngoài.
“아이구, 저건 호랑이가 아닌가!”
“Ôi trời ơi, đó chẳng phải là một con hổ hay sao.”
의원은 깜짝 놀라 얼른 문을 닫았어요.
아기 호랑이가 의원 집 마당에 와서 울고 있었던 거예요.
겁이 덜컥 난 의원은 문을 꼭 잠그고 웅크리고 있었어여.
아기호랑이는 작은 소리로 계솟 울어 댔어요.
의원은 궁금해서 조심스럽게 다시 문을 열었어요.
아기호랑이가 울면서 말했어요.
Ông liền lập tức đóng cửa lại. Ông đợi mãi xem con hổ con có bỏ đi không, nhưng nó đi thẳng vào sân nhà ông và tiếp tục nằm đó khóc lóc thảm thiết.
Thấy vậy ông thầy thuốc sợ thót tim, chỉ biết khoá chặt cửa và trốn vào nằm trong một góc kín.
Thế nhưng con hổ con cứ nằm đó và khóc rưng rức. Ông thầy thuốc do quá tò mò, đã cẩn thận hé mở cánh cửa một chút và nhìn ra ngoài. Con hổ con thấy ông hé mở cửa liền vừa khóc vừa nói:
“도와 주세요, 우리 엄마가 아파요.”
“Ông ơi xin hãy cứu giúp, mẹ của con đang bị đau.”
의원은 망설이다가 아기호랑이가 불쌍해서 함께 산으로 올라갔어요. 아기호랑이는 의원을 엄마호랑이에게 더려갔어요. 엄아호랑이의 묵구멍에는 커다란 가시가 박혀 있어요. 의원은 겁이 났지만 손을 깊숙이 넣고 가시를 빼 주었어요.
Ông thầy thuốc chần chừ lưỡng lự một lúc rồi vì quá sót thương cho chú hổ con nên đã theo chân nó đi lên núi. Con hổ con dẫn ông đến chỗ mẹ của nó đang nằm. Hoá ra trong con hổ mẹ bị một cái xương lớn mắc sâu ở trong cổ họng. Mặc dù hết sức sợ hãi, ông thầy thuốc vẫn cho tay sâu vào trong họng của hổ mẹ và khéo léo gỡ được cái xương ra. Sau khi thoát khỏi cái xương chắn ngang họng, hổ mẹ và hổ con cùng nhau vái lạy ông thầy thuốc và nói:
“고맙습니다. 이 은혜는 잊지 않껬십니다.”
“Cảm tạ ơn cứu mạng của ông, ơn huệ này chúng con mãi mãi không bao giờ quên.”
엄마호랑이와 아기호랑이가 인사를 했어요.
엄마호랑이는 의원을 등에 태원 집까지 데려다 주었어요.
다음 날 새벽었어요.
Một lát sau, hổ mẹ cõng ông thầy thuốc trên lưng và đưa ông về đến tận nhà. Ngày hôm sau, vào lúc rạng sáng, ông lại nghe thấy một tiếng động lớn trước sân nhà như là cái gì đó rơi thật mạnh xuống đất.
“쿵!” “UỲNH!”
의뭔 집 앞마당에 무언가 떨어지는 소리가 들렸어요. 깜짝 놀라 잠이 깬 의원은 살짝 밖을 내다보았어요.
Đột nhiên giật mình tỉnh giấc, ông liền vội vàng chạy ra ngoài xem và thấy có một con lợn rừng to lớn đang nằm chềnh ềnh ngay trước sân nhà.
다음 날도, 그 다음 날도 마당에 산짐승이 한 마리씩 놓여 있었어요. 호랑이가 의원에게 가져다 준 것이었지요. “짐승도 은혜를 잊지 않고 갚는구나.” 의원은 깊이 감동했어요.
Ngày hôm sau, rồi ngày hôm sau nữa, mỗi sáng tỉnh dậy, ông đều thấy một con thú rừng đã được đặt trong sân nhà mình. Đó là do con hổ hàng ngày mang đến cho ông. Ông vô cùng cảm động và nghĩ thầm trong bụng:
“ Hoá ra loài cầm thú cũng không bao giờ quên ơn.”
(Nguồn: Korean Fairy Tales)
Rated 4.6/5 based on 28 votes